Anh chờ em nơi gần cuối đoạn đường,
Khi hoàng hôn buồn anh nắm tay em,
Anh dắt em đi khi nhịp bước chẳng còn đều,
Ta nhặt lá vàng để khắc ghi ngàn sau vẫn nhớ.
Anh hẹn em kiếp sau còn bỏ ngỏ,
Đôi tay gầy gân guốc sẽ dịu êm,
Mắt chân chim sẽ long lánh êm đềm,
Bước đoạn đường đầu mà ta đã lỡ.
Ta nhìn nhau phút giây này bỡ ngỡ,
Giọt lệ trào hạnh phúc nở trên môi,
Tình yêu ta từ lạc lối xa xôi,
Ghi thời gian trên mái tóc bạc màu.
Anh cùng em đi tiếp chuyến tàu sau,
Dẫu cuộc hành trình đã gần đến đích,
Tiếng ga tàu, còi hú, nào ngân lên nếu thích!
Nép vào nhau, cuối cùng anh ở bên em!
03/06/2015
Đỗ Ngọc Hạnh
Vi nha anh don dau mu?n em b? ch?i m?t tr?n, m? em con d?i b? v?. Ngay vui tr? thanh ngay bu?n nh?t. Anh da n?m tay em, nhu m?t l?i d?ng vien s? ? ben em du chuy?n gi x?y ra.
Cuộc tình buồn và đẹp
cuối cùng anh ở bên em, mình cũng ước vậy