Mưa lại rơi trên gối,
Mưa lại hờn trên tay
Mưa sầu đan tóc rối
Mưa cho nhớ thương đầy.
Ngòai trời mưa trên phố
Nơi này mưa riêng ai.
Ta cùng trời nức nở
Tình đâu trong đêm dài ?
Dòng đời quay tiếc nuối,
Thời gian còn đợi mong?
Ta tìm ai khắp lối.
Giờ còn đây giọt lòng.
Buồn gieo từng giọt nước,
Buồn gieo tàn đôi môi,
Ngỡ chân ai nhẹ bước,
Sao người ơi đâu rồi?
Mưa trời nhòa lối cũ.
Mắt ta nhòa bóng xưa.
Hỡi người còn có nhớ ?
Chiều mưa sao cho vừa ?
Năm 1992- Đỗ Ngọc Hạnh
Trích tập thơ MỘT THƯỞ -NXB Văn Nghệ 2009