Nhắm mắt cười buồn bởi “CÓ-KHÔNG” Chữ ơi vô giác mà đau bỏng Mộng nước tròn vo thầm vỡ vội Bởi những vô tình bởi viễn vong Đừng dạy cho tôi che giả dối Thuyết nào thuyết của những đầu môi Ôi mà vẫn biết tình là vậy Tưởng “CÓ” mà “KHÔNG”, lại “CÓ” rồi […]