ĐÊM BUỒN

Đen ngòm vùng trời khuya tạnh Mình tôi âm thầm gác lạnh Tàn canh gieo buồn ngõ cạnh Giấc riêng mình nước mắt quanh Đêm nay buồn ai hiểu chăng? Năm 1991 Đỗ Ngọc Hạnh Trích tập thơ MỘT THƯỞ -NXB Văn Nghệ 2009

VÌ SAO?

Vì sao em lại nhớ anh, Biết chăng nỗi nhớ anh dành cho em? Cớ sao em lại âm thầm, Bâng khuâng nhớ nhớ êm đềm mộng mơ? Mộng mơ rồi lại vẫn vơ, Sao sao lạ lạ ngẫn ngơ trong lòng. Gặp nhau chưa thỏa đôi dòng, Xa nhau-lâu quá, em mong từng giờ. […]

TIẾC NUỐI

Đã bao lần ta ngồi ở nơi này Nhắm mắt lại cho lùi vào dĩ vãng Đã bao lần ta mù rồi lại thấy Biển mênh mông hay sa mạc hoang tàn Anh biết không những đêm dài lạnh giá Buồn bao giờ lại chọt thấy vui hơn Trong cơn say ngỡ mình là tất […]

KHÁT VỌNG

Ta muốn reo vui muốn ca lên mãi Dẫu gục đầu gào thét giữa biển khơi Cho sóng giục cho tim ta trỗi dậy Ướp vào môi niềm khát khao muôn đời Mây đã bao lần mây đã nhởn nhơ Sóng đã bao lần sóng mãi nhấp nhô Ta đã bao lần ta mãi ngẫn […]