Thương – Băng Tâm (A07-28)

Thời gian cứ đi qua, đi qua, đi qua…những tán phượng chờ một cơn mưa cho nở bừng lên khung trời kỉ niệm đỏ. Có một giọt sương long lanh màu mực tím. Ai nhặt sương đem ép cả vào thơ.