Hư vô- Bùi Giang Cát Tường (A07-42)

Bữa nhận được lưu bút của Hạnh mình cũng hơi bỡ ngỡ, vì chúng ta tuy là bạn cùng lớp nhưng mà lại không mấy thân với nhau. Thật tình tại hơi mặc cảm chơi với các bạn nữ, phần thứ nhất là quá quậy, phần thứ hai là năm 12 này thì việc học hơi có đà xuống dốc. Nói thì nói vậy thôi chứ đã là bạn rồi thì mọi chuyện gì mà chúng ta không bỏ qua được. Nói chơi vậy thôi, sau đây Tường đi sâu vào chút cảm nghĩ của mình về Hạnh. Nhưng mà nói trước là tôi rất ít chơi với Hạnh cho nên trong khi nói có điều chi sai sót xin người đọc niệm tình tha thứ tội: Hạnh là người bạn gái tuy không đẹp nhưng cũng dễ thương, học vấn khá, chơi với bạn bè chưa thấy gây lộn, học tập không buông tha, ít quậy, chịu giỡn, hơi cố chấp, ít đi chơi, hay ăn hàng, ngồi tán gẫu. Nói thì nói là như thế chứ theo Tường thì trên đời này chả có gì là đáng quyến luyến hay là quên đi, tất cả những cái đó chỉ là một. Có một bài thơ như vầy:

Đêm nay ra đứng tựa cầu
Đàn ai văng vẳng khúc sầu xa xa
Giọt vàng thánh thót tiếng ca
Rung rinh mặt nước, âm ba dạt dào
Thuyền ngang, điệu nhạc, ánh đào
Bốn bề say đắm trôi vào hoàng hôn
Nhạc vàng tràn ngập tâm hồn
Tơ lòng thổn thức cung đàn hư vô
Âm thầm ngâm khúc đưa đò
Rung rinh với khối tình mơ muôn sầu
Lắng nghe ta hát ai đâu?

Đó là cảm nghĩ của Tường. Thôi nói vậy là cũng hơi nhiều nhưng vì thời gian và điều kiện cho phép có hạn thì Tường cũng cố gắng dành ít phút chia tay với Hạnh. Năm nay là năm cuối cùng, chia tay không biết ngày nào gặp nhau. Tường muốn tình bạn giữa chúng ta không bị gió thổi nước trôi và cuối cùng hai người hai hướng và con đường của mỗi người mỗi khác nhau đồng thời xin chúc Hạnh gặp một người bạn nào hợp ý đi trên con đường mình. Còn Tường đối với tất cả mọi bạn trong lớp thì hình như không có ai đi cùng đường cả. Tường nói vậy chớ Hạnh đừng có buồn nhé. Vì Tường văn dở chữ xấu (Học kì 1 làm văn có 3,5 điểm) ăn nói không có duyên (không biết ăn nói với các bạn nhất là người khác phái) cho nên có nhiều lúc cũng buồn nhưng chả biết làm gì đành chịu thôi.

Tóm lại (kết luận) Tường bây giờ không biết dùng lời gì để nói nữa mà đoạn tái bút ở tờ trước thì phải gửi cho ông Địa rồi, mà nó cũng là cacbon mà thôi nhưng có một chút gia vị (hóa chất) trong đó đành chịu thôi. Âu đó cũng là kỷ niệm. Tường muốn sau này mà ” mấy cháu” có xé giấy làm máy bay hay thả diều gì đó thì Hạnh nhớ tới Tường, con người chuyên chơi với lửa và thích đốt giấy. Nói thiệt nghen, đừng nói với ai hết đó: có lúc Tường thức cả đêm ngồi đốt giấy mà chơi, nhớ nhe bí mật đó. Thôi giỡn vui tới đây là đủ rồi còn phải học bài văn nữa tạm biệt nhé….

BÙI GIANG CÁT TƯỜNG

Í quên nữa, tạm biệt mà không có lời chào (dùng kính lúp coi) :                                                                                                                   Năm nay Tường chúc Hạnh thi đậu đại học, luôn mạnh khỏe (đói khỏi ăn cháo đêm), luôn dễ thương , vững vàng hơn trước khi ra đời, vạn sự như ý…Tới đây lời chúc đã hết vì các bạn chúc Hạnh nhiều quá Tường hết lời chúc./.

6 thoughts on “Hư vô- Bùi Giang Cát Tường (A07-42)

  1. DomingaSFingleton says:

    You really make it seem so easy with your presentation but I find this topic to
    be actually something that I think I would never understand.
    It seems too complex and extremely broad for me.
    I’m looking forward for your next post, I’ll try to get the
    hang of it!

  2. JohnieRWerkhoven says:

    Hiya very nice website!! Man .. Beautiful .. Amazing
    .. I’ll bookmark your site and take the feeds additionally?
    I’m satisfied to find so many useful info right here in the
    put up, we’d like develop more techniques in this regard, thanks for sharing.
    . . . . .

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.