Cô bé và ông lão

danh-ngon-cuoc-song-272

Có một ông lão đã 80 tuổi vẫn hằng ngày đi bán vé số.  Ông mặc quần short, áo thun đóng thùng, đi giầy thể thao và bước khập khiễng trên đường. Ông gặp ai cũng cười, tay vẫy xấp vé số.

Một ngày , ông gặp một đứa trẻ 8 tuổi, một cô bé rất dễ thương. Cô bé hỏi ông:

– Ông ơi , sao ông lại đi bán vé số, nhà ông nghèo hả ông?

– Ừ nhà ông nghèo lắm- ông lão mĩm cười và dừng lại xoa đầu cô bé.

– Ông bán hết vé số chưa ông?

– Ông chưa bán hết, còn mấy tờ nữa thôi.

– Còn mấy tờ vậy ông, để con nói mẹ con mua hết cho ông nha?

– Thôi để ông đi bán, cám ơn con, con rất dễ thương.

– Ông ơi, sao con của ông không đi bán mà ông phải đi bán vậy?

– Con ông đi làm hết rồi. Ông cũng phải đi làm chứ !

– Nhưng ông già lắm rồi, ông đi không vững mà!

– Nhưng ông không thích ở nhà, ông không muốn các con phải lo lắng cho  ông .

Ông lão cười thật tươi với cô bé, rồi vẫy tay cầm mấy tờ vé số:

– Vé số đây ! Cuộc đời là những tờ vé số.  Có số may mắn đây!

Đứa bé ngơ ngác không hiểu được những điều ông lão nói và bước vào nhà. Cô chạy vào nói với mẹ :

– Mẹ ơi , ông  bán vé số mà hay mặc áo thun với quần short trắng đó mẹ…

– Sao con?

-Sao lúc nào con cũng thấy ông cười. Ông già rồi đi bán vé số mà rất vui, mặc đồ đẹp nữa, con thấy chỉ có mình ông đó thôi.

– Phải có người này, người kia chứ con. Ông lão không thích buồn, không thích làm đau khổ, dù có khi ông rất mệt. Dù ông nghèo nhưng ông thích mặc đồ sạch sẽ. Ông như vậy nên được mọi người yêu mến, ông cười với mọi người thì mọi người sẽ cười với ông .

– Con phải cố gắng học giỏi để kiếm nhiều tiền, về già không  cực khổ như vậy!

– Ừm, cuộc đời con do con tự chọn thôi, con thích học hay không tùy con,  mai mốt con lo cho con cái con,  ba mẹ già không lo được cho con đâu.

– Con biết rồi. Mẹ nói hoài.

– Mẹ nói có tí là nhăn mẹ rồi . Con muốn mình vui hay buồn cũng do con thôi.

– Con ghét mẹ nói vậy lắm nha!

– Con ghét hay thương mẹ cũng  được. – Người mẹ vừa dọn dẹp nhà vừa nũng nịu với cô con gái bé nhỏ của mình.

– Hihi, con thương mẹ mà. Cô bé chạy lại ôm mẹ, hôn mẹ một cái thật sâu – “Con yêu mẹ nhất nhà

Cô bé  nói chuyện như bà cụ non nhưng cũng ngây thơ như lứa tuổi của cô bé.

15/05/2016

Đỗ Ngọc Hạnh

cham-ngon-cuoc-song-hay-1

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.