KHÔNG ĐỀ

khongde1

Ta muốn khóc-mắt tròn khô ráo hoảnh
Ta muốn cười-lệ lại nén trào dâng
Ôm hời hợt bởi đời đầy khổ hạnh
Tiếc mà chi mộng số đã an phần

Kiếp thuyền trôi ngày tháng biết hôm nao
Ta vẫy gọi chút vui sầu đơn lẻ
Ước mơ hùng sóng dạt mãi lao đao
Ôi tuổi trẻ gió lùa bay thổi nhẹ.

Nắm bàn tay, ta vội nắm bàn tay
Mắt gian dối nghĩ gì trong gian dối
Với chiều nay khao khát của chiều nay
Buông tiếng thở hiểu chăng ấy bao lời?

14-10-1994
Đỗ Ngọc Hạnh
Trích tập thơ MỘT THƯỞ -NXB Văn Nghệ 2009

One thought on “KHÔNG ĐỀ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.